Tôi cũng nhớ em.
Điều quý giá nào cũng phải qua thử thách.
Thử thách về không gian, về thời gian.
Sự chia cách làm cho giá trị của nỗi nhớ thật đẹp.
Cứ mỗi ngày lại nhớ thêm.
Sau nhiều quãng thời gian tưởng chừng lý trí đã thuyết phục kỷ niệm lãng quên.
Nhưng con tim không cho phép.
Đâu dễ gì thắng được con tim.
“Đâu dễ gì thắng được con tim”
(I miss you too,
Every precious thing must be tested.
Tested by space, by time.
Separation makes the value of missing so beautiful.
Every day, I miss more.
After many periods of time, it seems that reason has convinced the memories to forget.
But the heart does not allow it.
It is not easy to win the heart.)
![]() |
![]() |
Tôi cũng nhớ em.
Có một ngoại lệ, một chỗ trống
Chỉ cần tôi biết
Ngay khi em đến, ngay khi em cười
Sẽ lại làm ấm trái tim tôi
Sẽ lại làm khu vườn nở hoa.
“Sẽ lại làm khu vườn nở hoa”
(I miss you, too.
There is an exception, an empty space
I just need to know
As soon as you come, as soon as you smile
It will warm my heart again
It will make the garden bloom again.)
![]() |
![]() |
Tôi cũng nhớ em
Giữa ngổn ngang hoang mang cuộc sống
Anh chở em về quê
Ăn bữa cơm rồi về lại phố
Ôm em trong hỗn mang
Trong mớ rối rắm rã rít của em
Em ướt tầm tã
Em chạy loanh quanh
Ôm em thật chật
Nếu được anh lấy đi sự hoang mang của em
Nếu được anh lấy đi sự hỗn loạn của em
Đổi lại cho em sự bình tĩnh từ anh lần nữa
Anh hứa.
Anh làm.
“Nếu được anh lấy đi sự hỗn loạn của em”
(I miss you, too
In the midst of life’s chaos
I took you back to the countryside
We ate dinner and then returned to the city
Holding you in the chaos
In your tangled mess
You were soaked
You ran around
Holding you tight
If I could take away your confusion
If I could take away your chaos
In return for your calmness again
I promise.
I will.)
![]() |
![]() |
Tôi cũng nhớ em.
Tôi nhớ tôi nhớ bàn chân
Tôi nhớ tôi nhớ bàn tay
Tôi nhớ tôi nhớ mấy móng tay nham nhở mà em cắn
Tôi nhớ tôi nhớ mấy vết bốp em che đi
Cái chuột rút đêm khuya
Cái sợ ma đêm khuya
Tôi nhớ tôi nhớ em
Còn gì bằng khi thời gian cách xa
Không gian cách xa
Biết rằng em nhớ tôi
Em nhớ tôi và tôi cũng nhớ em
“Còn gì đẹp bằng nỗi nhớ.”
(I miss you, too.
I miss, I miss your feet
I miss, I miss your hands
I miss, I miss the jagged nails you bit
I miss, I miss the bite marks you covered
The cramps at night
The fear of ghosts at night
I miss, I miss you
There’s nothing better than time apart
Space apart
Knowing that you miss me
You miss me, and I miss you
There’s nothing more beautiful than missing)
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
“You miss me,
and I miss you
There’s nothing more beautiful than missing”
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
Scarves developed by Dremachi, inspired by handwritten letters, where flowers are captured within layers of wrapping paper, lingering like words left unsaid.
In the spring garden sunlight
“Wordless”
sunlight pierces through—
the heart’s hidden voice breaks into sound
yet leaves behind a shaded hollow untouched,
radiant with what’s been spoken,
restless with what still trembles on the edge.